Chỉ khi thôi phán xét, bạn mới có thể tìm thấy vẻ đẹp từ mọi thứ. Đừng dùng lăng kính hạn hẹp của mình để soi vào thế giới rộng lớn và cả hàng ngàn những con người đầy thú vị với những cá tính riêng biệt khác nhau.
Phán xét chỉ là cách bạn tự giới hạn chính mình bởi tư tưởng và nhận thức hạn chế. Bạn tự đóng cửa với những điều mới mẻ và khác biệt. Và vì thế mà cuộc sống của bạn sẽ chỉ luôn ở trong một vòng tròn bé nhỏ do bạn tự vẽ ra và nhốt mình trong đó. Bạn tự tước mình khỏi cơ hội chạm đến những điều tốt đẹp.
Người hiểu biết nhiều nhất chính là những người cởi mở, luôn sẵn sàng học hỏi, bước đến những điều chưa biết và tôn trọng những gì khác mình. Càng học hỏi sẽ càng thấy mình nhỏ bé và thế giới rộng lớn thế nào. Thôi phán xét chính là cách kết nối với mọi thứ xung quanh.Một người kiêu ngạo thì luôn cho mình là đúng.Một người định kiến thì luôn nghĩ người khác là sai.
Chỉ có thời gian mới là câu trả lời rõ ràng cho chúng ta! Chỉ tiếc rằng trong cuộc sống này ai cũng hối hả. Hối hả gặp, hối hả quen,hối hả đánh giá, và đôi khi cũng hối hả rời xa. Nhưng để đánh giá đúng về một người có khi cả đời vẫn là chưa đủ.
Thế giới này, tiền có thể mua được những thứ thật sự xa xỉ nhưng thứ xa xỉ nhất mà bạn có bao nhiêu tiền cũng không thể mua được . Chính là một trái tim chỉ luôn nghĩ cho bạn.!